Từ căn cước "thường" đến "Rồng Xanh"
"Quận trưởng" Dũng không thể đếm nổi số lượng căn cước giả mà ông đã làm cho đồng chí, đồng đội để họ có thể trà trộn, sinh sống và hoạt động ngay trong nội thành Sài Gòn. Chỉ riêng trước Tết Mậu Thân 1968, hàng trăm giấy tờ giả ra đời dưới bàn tay tài hoa của ông.
Ông Dũng chia sẻ: "Biệt động hoạt động chủ yếu ở Sài Gòn, mà muốn vào Sài Gòn thì phải có giấy tờ tùy thân. Giấy tờ cơ bản nhất là thẻ căn cước. Bắt buộc phải làm giả thôi.
Tôi được giao nhiệm vụ sưu tầm, nghiên cứu, làm tất cả các loại giấy tờ có thể làm giả được để cán bộ chiến sĩ hoạt động được trong nội thành. Suốt 9 năm từ 1966-1975, tôi liên tục làm giấy tờ cho anh em, đặc biệt là trước đợt Tổng tiến công, hàng trăm quân Biệt động không có giấy tờ đã được tôi cấp đủ để kịp thời tiến vào Sài Gòn".
Bà Nguyễn Thị Phương, nguyên thư ký Tư lệnh Quân khu Sài Gòn – Gia Định Trần Hải Phụng, một trong những người từng được ông Dũng làm căn cước giả, xúc động kể lại: "Có những chiến công vang dội đánh vào quân thù, nhưng đằng sau đó là rất nhiều lực lượng thầm lặng như anh Dũng Râu. Tôi cũng là một trong số những người được anh Dũng làm căn cước giả để đi vào thành phố đưa thư từ".

Cái khó khăn nhất chính là việc ký tên giả. Ông Dũng chia sẻ: "Ký tên giả là khâu khó nhất, đánh giá trình độ, năng lực của người làm giấy giả. Để ký giống, nhiều khi phải thử nghiệm rất nhiều lần, hỏng cả chục tờ mới được một tờ. Chỉ cần nét chữ run, thiếu, là địch nghi ngờ, anh em mình sẽ vào tù. Chữ ký quan trọng lắm, phải giống hệt chữ ký của Quận trưởng còn tại chức ở thời điểm đó, nếu khác là sẽ bị lộ ngay."

"Tôi nghiên cứu kỹ thấy sao khó dữ vậy. Cái gì về kỹ thuật in ấn, chữ nghĩa thì ngoài khả năng. Với lòng quyết tâm, tôi chọn thẻ căn cước rồng xanh nào nó rõ nhất, sắc nét nhất thì căn con rồng, căn đi căn lại, 5 lần 7 lượt, khi nào đạt nhất thì lấy để in. Cuối cùng cũng làm được", ông Dũng kể.
Những tấm căn cước "rồng xanh" do ông Dũng làm ra tinh vi đến mức chỉ những người trong nghề hoặc soi dưới ánh sáng đặc biệt mới có thể phát hiện. Nhờ sự chủ quan của địch, quân ta tiếp tục trà trộn, hoạt động bằng căn cước do "Quận trưởng" Dũng cấp.Bà Trần Thị Yến Ngọc, biệt danh Thu Bà Điểm, giao liên của chỉ huy trưởng lực lượng Biệt động Sài Gòn, nhớ lại một lần bà dùng căn cước giả đóng vai vợ sĩ quan ngụy để đi vào Sài Gòn. Bà phòng trước tình huống nếu bị xét hỏi, sẽ nhanh trí giật lại tấm căn cước và lớn tiếng quát để che mắt địch.Chiến công thầm lặng, tự hào còn mãi
Bí mật là nguyên tắc sống còn của Biệt động Sài Gòn. Họ phải sống và chiến đấu ngay giữa lòng địch, hoạt động thầm lặng trên mọi mặt trận. Các chiến sĩ Biệt động có thể che mắt địch, mang thân phận khác, chính là nhờ những tấm căn cước giả do ông Dũng Râu làm ra.Với công việc thầm lặng nhưng đầy cam go này, ông Lâm Quốc Dũng đóng góp một phần quan trọng vào cuộc chiến đấu giải phóng dân tộc.
Ông Nguyễn Quốc Độ, Phó Chủ nhiệm Câu lạc bộ Truyền thống Kháng chiến, khối vũ trang Biệt động Quân khu Sài Gòn – Gia Định, nhấn mạnh: "Không chỉ những người ra trận mới chiến đấu hy sinh, mà những người làm công việc thầm lặng họ cũng hy sinh, chiến đấu. Mỹ và chính quyền ngụy Sài Gòn có trong tay những thiết bị, máy móc hiện đại. Đối với ta chỉ có đôi bàn tay và một tinh thần yêu nước, tinh thần mưu trí, sáng tạo, dám nghĩ dám làm và quyết làm".
Câu chuyện về ông Lâm Quốc Dũng với tấm thẻ căn cước "Rồng xanh" giả, cùng rất nhiều câu chuyện khác về lực lượng Biệt động Sài Gòn, mãi là niềm tự hào được nhắc nhớ và tôn vinh trong lịch sử đấu tranh giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.
Bình luận